XtGem Forum catalog
Trang chủTừ khoáTìm kiếm
Avatar|MobiArmy2|hack kpah|Ngũ đế|MusicCiy|Game Vua bài

» »

↓↓ tiểu thuyết cảm động đọc là khóc


mắt cá chân, nom thật tội
nghiệp. Mũi nó cay cay, bao nhiêu
năm qua ngoài sự ghét bỏ, hận thù
nó có cho anh cái gì đâu.
Anh nó vẫn cười ngốc thôi, có điều
trong mắt đầy hi vọng, nó không biết đó là hi
vọng gì. Mặc dù anh không
biết nó đã cao lên rất nhiều, không
biết áo quần ấy đã đến lúc lỗi thời
không thể chưng diện đi ra phố được
nữa nhưng nó vẫn khoác mặc vào,
xoay tới xoay lui giả bộ vui mừng ríu rít hỏi anh:
"Đẹp không? Có hợp
không?". Anh nó gật đầu, ngoác
miệng cười.
Nó viết lên giấy hai chữ "huynh đệ"
rồi chỉ cho anh chữ này là huynh, chữ
này là đệ, huynh là anh, đệ là em. Huynh đệ có
nghĩa là có anh rồi mới
có em, không có anh thì không có em.
Hôm đó, anh nó lại đọc ngược thành
"đệ huynh". Lúc lên đường nó khóc,
anh nói rằng trong lòng anh nó là số
1, không có nó thì không có anh. 5. Nói đến đời
sống đại học, nó thấy
rất thú vị, nhiều điều mới mẻ, dường
như nó quên mất người anh trai nơi
quê nhà.
Lần nọ mẹ đi gọi điện thoại cho nó,
anh đi theo đến bưu điện. Mẹ nói rất nhiều, cả
tiếng đồng hồ rồi bảo với
nó: "Nói chuyện với anh con mấy câu
này". Anh tiếp điện thoại, đợi thật lâu
không nghe tiếng gì cả, mẹ nói rằng:
"Thôi cúp máy đi, anh con khóc rồi,
anh con chỉ lên ngực ý nói rằng nhớ con đó".
Nó vốn muốn nói mẹ đưa điện thoại
lại cho anh trai để nói với anh rằng:
"Đợi em về sẽ dạy anh học chữ, sẽ
mua cho anh những kẹo bánh mà chỉ
ở thành phố mới có, đem về cho anh thậtnhiều
quà". Nhưng nó không mở
nổi miệng và cúp điện thoại. Chỉ vì nó
không muốn bạn cùng phòng biết nó
có một anh trai bị bệnh não bẩm sinh,
một anh trai đần độn.
Hè đến, nó về nhà, trên xe ăn một viên kẹo,
bỗng nhiên nhớ lại anh
từng nhét kẹo vào miệng nó, kẹo ở
trong miệng nhưng lòng nó đắng
nghét. Lần đầu tiên về đến nhà, nó hét thật
to: "Anh, anh ơi. Em đã về, xem em
mang gì về cho anh này". Thế nhưng
không có tiếng cười ngốc của anh nó
nữa, không có bóng ông anh gần 30
tuổi đời còn mặc quần ngắn đến mắt cá chân
nữa.
Bố mẹ nước mắt đầm đìa, nói với nó
rằng: "Một tháng trước, anh con lao
xuống sông cứu một đứa bé, anh
không biết bơi. Đứa bé đó được cứu
sống nhưng anh con không lên nữa". Bố mẹ nó
úp mặt khóc...
Một mình đứng bên dòng sông, ký ức
về anh chợt ùa về tha thiết. Nó rút
trong túi một tờ giấy có viết hai chữ
"huynh đệ". Đó là chữ của nó, phía
dưới là chữ méo xẹo của anh nó. Nó có thể nhận
ra anh nó viết "đệ
huynh".

Trang: « 12
HomeTìm kiếm
Link:
BBcode:
↑↑Cùng Chuyên Mục
* tiểu thuyết cảm động đọc là khóc
* LỜI HỨA CAO CẢ CỦA ĐÔI TÌNH NHÂN 17 TUỔI
* Bà xã! Theo anh về nhà đi
>> Xem thêm...
Tags: , , tiểu, thuyết, cảm, động, đọc, , khóc, ,
Game Hay Miễn Phí
Trang chủ
Chia sẻ cho bạn bè:FacebookTwitter
wap hack
Tìm kiếmWap gameWap Game